Vào thời điểm này năm ngoái, tôi tình cờ biết được một người xem tử vi khá chính xác ở một hội nhóm trên Facebook. Tôi chủ động nhắn tin với người đó để ngỏ lời nhờ xem hộ về số mệnh, tính cách và các thông tin liên quan đến chuyện khởi nghiệp sau này.
Tôi có đặt một câu hỏi trước khi kết thúc cuộc trò chuyện, về việc mình nên làm gì trước những nhánh rẽ quan trọng của cuộc đời. Người đó có nói hai điều quan trọng dưới đây - trích nguyên văn:
"Tôi chỉ có lời khuyên là ông phải đưa bản thân vào lề lối, kỉ luật, chịu khó quan sát học hỏi, biết hạ cái tôi xuống. Có thể ông chỉ cần vừa đủ thôi nên ông sẽ khó mà đi vào kỉ luật, tuy nhiên thì đây là 1 phần nghiệp của ông phải gánh. 1 là học được bài học này và nhận được 1 món quà, 2 là từ chối học và nhận hình phạt."
"Trời đất dọn sẵn đường cho ông rồi, ông có quyết định đi theo con đường đó hay không thôi."
Từ thời điểm đó, tôi đặt ra một mục tiêu tối thượng là cố gắng thúc đẩy sự thành công đến sớm bằng mọi cách có thể.
Tôi biết thời gian không còn nhiều, trong khi đó thì bố mẹ đang già đi, mọi người lần lượt rời xa mình, những giá trị xưa cũ không còn nữa. Bằng linh cảm tôi thấy trước khi chạm tới thành công đáng kể đầu tiên, khả năng cao tôi sẽ phải trả qua nhiều mất mát lớn. Điều này có thể sẽ nặng nề hơn nếu mà tôi tiếp tục duy trì lối sống buông thả.
Thực sự để mà ngẫm lại thì những lời khuyên trên hoàn toàn đúng. Ở những lựa chọn quan trọng tôi đã không duy trì kỉ luật, tôi đã nhận vài hậu quả chưa nặng nề lắm nhưng đủ sức cảnh tỉnh. Nhẹ nhàng là trễ tiến độ, hệ quả của nó là làm giảm nguồn thu nhập và tôi lại rơi vào vòng xoay nợ nần giống y như năm ngoái.
Tôi đã thiếu kỉ luật như nào? Mọi thứ sẽ được tóm tắt lại dưới đây:
Không rèn luyện thể chất
Từ ngày mua chiếc sport bike thì gần như tôi không sử dụng xe đạp mấy nữa, trừ khi đi mua đồ ở quãng ngắn. Thậm chí cũng không chạy bộ, nếu có đi bộ thì chẳng quá 6000 bước mỗi ngày. Điều này khiến thể lực xuống cấp nghiêm trọng, hay bị mệt mỏi và giảm sức bền khi ngồi làm việc.
Không biết lượng sức
Do tham lam, có những công việc tôi cứ nhận về nhưng không quan tâm nó đang ngốn quá nhiều thời gian, làm ảnh hưởng tới các công việc khác.
Sau cùng, tôi đã phải xin khách hàng kéo dài hạn trễ (deadline) ra để có thể làm tiếp. Điều này cũng làm giảm đi tương đối sự uy tín.
Mục tiêu ngắn, dễ bị xao nhãng
Tôi đặt ra mục tiêu nhẹ nhàng là đọc 2 chương sách mỗi ngày mà cũng không làm được. Thời gian rảnh rỗi chỉ có một mình nên lại sa đà vào game xong ngủ li bì, và ngủ dậy thì làm những thứ vô bổ giết thời gian.
Quản lí thời gian
Phải, dù tôi là người đứng đầu dự án phần mềm, chuyên đi ước lượng khối lượng công việc và điều phối nó nhưng tôi lại người quản lí thời gian cá nhân rất tệ. Có những việc không đáng để làm nhưng tôi lại lãng phí thời gian quá nhiều dành cho việc đó.
Duy trì thói quen
Ngay cả việc duy trì thói quen ngủ đúng giờ, dậy sớm, đọc đủ số trang sách mỗi ngày tôi cũng không đạt được. Hầu như thời gian tối đa của mỗi thứ kéo dài chỉ tới 3 ngày, sau đó nó lại đâu vào đó.
Cũng lâu rồi tôi mới viết lại blog. Dù bận thật nhưng để viết một bài và hoàn chỉnh thì chỉ cần 30 phút, còn lại thời gian rỗi sẽ suy tư để kiếm chủ đề viết. Và tôi không chịu làm điều này trong suốt vài tháng.
Người ta nói, gieo nhân nào gặt quả nấy, điều này hoàn toàn không sai. Tôi đang gánh nghiệp/nhận hình phạt do chính tôi gây ra vì sự thiếu kỉ luật.
Tạm kết
Dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn cần phải cố gắng hơn để đi tiếp trên con đường theo đuổi sự thành công. Nó có thể đến sớm hoặc đến muộn, chấp nhận thôi. Tôi vẫn hoan hỉ chứ không thể trách móc bất cứ điều gì, vì mọi thứ vốn đã xảy ra rồi.
Bản thân tôi là một đứa trẻ trên con đường sự nghiệp, thiên hạ đã bày sẵn con đường cho tôi đi rồi, quan trọng là tôi có chịu cải thiện bản thân và đi theo không thôi - như lời người xem tử vi đã nói.
Có thể một ngày khi tôi đã đạt được các mục tiêu liên quan tới sự kỉ luật thì tôi sẽ học được vài bài học hữu ích, song hành với việc nhận một món quà được tích luỹ từ sự nỗ lực của bản thân.
Hi vọng là làm được.